Suri xinh đẹp năm nay 16 tuổi. Chào em xinh tươi!

Copy từ Blog 5 - Mưa mùa đông!

Trang phục quen thuộc của nó vẫn là chiếc áo len mỏng cộc tay và áo khoác ngoài ấm cúng, quanh cổ là chiếc khăn trang trí nhẹ nhàng. Một điều chắc chắn là đâu đó trên bộ trang phục ấy cũng sẽ phảng phất một mầu hồng tươi sáng, mầu mà nó yêu thích từ lâu.

Mưa mùa đông!

Đăng ngày: 00:11 26-12-2007
Thư mục: Chung

Mỗi khi mùa đông đến, mang theo cái lạnh của sự chuyển mùa là lại thấy trên đường phố ngập tràn những đôi bốt cao gót ôm lấy cặp chân dài thon thả. Ôi, ước mơ cháy bỏng của người Việt Nam cần cù lao động. Nó cũng đã từng ước mơ như thế, lâu lắm rồi, nhưng giờ thì không bởi nó vốn không tin vào những điều quá viển vông. Trang phục quen thuộc của nó vẫn là chiếc áo len mỏng cộc tay và áo khoác ngoài ấm cúng, quanh cổ là chiếc khăn trang trí nhẹ nhàng. Một điều chắc chắn là đâu đó trên bộ trang phục ấy cũng sẽ phảng phất một mầu hồng tươi sáng, mầu mà nó yêu thích từ lâu.

Đã gần hết tháng mười hai rồi mà thời tiết vẫn như vừa mới cuối thu, chớm đông. Có những ngày tuyết chỉ đủ sức bay ngang trên không trung rồi tan nhanh khi rơi xuống và thấm vào lòng đất. Cái lạnh của ngày hôm nay làm nó nhớ đến cái lạnh của miền Bắc. Nhất là khoảng thời gian nó mới chuyển về Hải Dương, bỗng dưng mà nó có rất nhiều áo len mầu hồng, và đến tết năm lớp 8, khi mà mẹ mua cho nó cái áo khoác mầu hồng thì nó có toàn tập…hồng. Mẹ vẫn luôn là người chịu khó chăm chút và yêu thương nó nhất. Có lẽ đã mười năm trôi qua, nó vẫn nhớ như in cái phút giây huyền diệu ấy, bước thấp bước cao chạy về đến nhà sau giờ tan học, Mẹ đặt vào tay nó chiếc áo đã được sửa một cách khéo léo từ áo của chị. Đến giờ, đó vẫn là chiếc áo vừa nhất, đẹp nhất mà nó đã từng có. Nó yêu Mẹ biết nhường nào!

Những bông tuyết biến thành những giọt mưa làm ướt nhòe chiếc mũ len và áo khoác của nó. Nó không lạnh nhưng cảm nhận được chút tê tái trong lòng, thời gian mà nó còn có thể đi dưới tuyết, kể cả là tuyết ướt cũng không còn nhiều. Nó nửa muốn níu kéo, nửa muốn thời gian trôi thật nhanh, giống như người con gái vừa muốn níu mãi xuân thì, vừa muốn mình bước đi chững chạc hơn trong cuộc sống. Dẫu sao, nó cũng như bao người khác vẫn đang bị hút vào vòng xoáy của thời gian. Nhưng nó luôn tin và mong rằng đỉnh điểm của vòng xoáy chôn ốc cuộc đời nó là hạnh phúc ngọt ngào…

Tự dưng lại muốn nghe bài hát trầm ấm: mưa cho ta gợi nhớ một thuở bên người, có anh bên đời…

:: ::

Số lần xem: 1237

Copy từ Blog 7 - Chia tay...

Tớ là người đầu tiên đón em í vào phòng, vẫn còn nhớ hôm đó, ấn tượng đầu tiên có vẻ không tốt lắm : trông em í có vẻ không hiền lành và cao lớn nữa…tớ sợ bị bắt nạt. Nhưng mọi chuyện trở nên khả quan hơn khi em í luôn chủ động bắt chuyện với tớ, giới thiệu về thành phố của mình, những bức ảnh gia đình mình, tâm sự về ước mơ sẽ gặp chàng hoàng tử của đời mình – người sẽ làm em í yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Xem tiếp
Copy từ Blog 6 - Ngày không nắng ...

Giáng sinh buồn em ngày mỗi xa hơn
Chuông thánh lễ cứ từng hồi vọng đổ
Chim có tổ, thuyền có nơi bến đỗ
Em về đâu sao chẳng nhắn anh cùng.

Xem tiếp
Copy từ Blog 5 - Mưa mùa đông!

Trang phục quen thuộc của nó vẫn là chiếc áo len mỏng cộc tay và áo khoác ngoài ấm cúng, quanh cổ là chiếc khăn trang trí nhẹ nhàng. Một điều chắc chắn là đâu đó trên bộ trang phục ấy cũng sẽ phảng phất một mầu hồng tươi sáng, mầu mà nó yêu thích từ lâu.

Xem tiếp
Copy từ Blog 4 - Ừ, thì em nhớ anh

Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình

Xem tiếp
Copy từ Blog 3 - Entry for October 17, 2007

Chưa bao giờ thấy mùa thu buồn và ảm đạm đến thế, lúc nào cũng một mầu xám ngoét

Xem tiếp
Trang: 1 2 3 4 [5] 6 7